[Truyện ngôn tình] Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 314 "Bên cạnh anh ấy giờ chỉ còn cô"
Bà đỡ Tiêu Chính bước ra, dìu ông trở về phòng chủ, vừa xoa dịu cho ông vừa khẽ nói: "Cả nhà này tất cả đều trông cậy vào anh, anh không được phép có chuyện gì xảy ra đâu." Tiêu Chính thở dài một hơi, nói: "Con bé đó thật tâm muốn tôi tức chết!" "Thả lỏng đi, để em nói chuyện với nó." Sau khi an ủi Tiêu Chính bình tĩnh rồi, Uông Hà lại đi tới phòng của Tiêu Điềm. Tiêu Điềm vẫn đang làm loạn, khóc đến không thở nổi. Nhìn thấy cô như vậy, Uông Hà hoi bực bội: "Con không thể có chút khí phách gì sao?" Vì một người đàn ông mà khóc tới mức này, nói ra ngoài sẽ bị người ta cười nhạo đấy." "Mẹ, mẹ thả con đi được không? Con cầu xin mẹ." Vừa nghĩ đến Đường Chiến đã quỳ bên ngoài suốt đêm qua là lòng cô ấy như sắp tan nát. Người khác không hiểu Đường Chiến, nhưng cô ấy có thể không hiểu sao! Anh ấy vốn là người kiêu ngạo đến thế, giờ nào đã từng quỳ gối... Đến bây giờ cô ấy mới biết mình ở trong lòng Đường Chiến quan trọng thế nào. "Th...