[Truyện ngôn tình] Xin lỗi, chồng gả thay của tôi là tổng tài ngàn tỷ - Chương 39: Quên mang theo quần áo

Lục Diễm đưa Lâm Sơ Tế vào thang máy.

Người phụ nữ bên cạnh từ đầu đến cuối đều cúi đầu, bấm ngón tay, không nói một lời, cơ thể còn đang khẽ run rẩy.

Lục Diễm nhấc chiếc mũ đen trên đầu Lâm Sơ Tế xuống.

Cô hoảng hốt ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo đẫm nước mắt, hàng mi dài bị ướt, dính lại với nhau, mong manh mà linh hoạt, như một chú mèo con ướt sũng dưới cơn mưa lớn.

"Có bị thương không?" Lục Diễm trong mắt vẫn còn chút lạnh lùng, mạnh mẽ đưa tay kiểm tra trực tiếp.

Anh nâng mặt Lâm Sơ Tế lên nhìn trái nhìn phải, bàn tay lại định kéo áo ở eo cô lên.

Lâm Sơ Tế giữ chặt áo mình, mặt đỏ ửng lan đến tận vành tai, từ miệng nhỏ khó khăn thốt ra vài từ: "Tôi không sao, anh đừng nhìn."

Nói xong lại cúi đầu, không nói thêm gì nữa, gương mặt đầy vẻ buồn bã.

Lục Diễm nghĩ Lâm Sơ Tế bị dọa sợ, liền vòng tay ôm lấy lưng cô, kéo vào lòng.

Cơ thể nhỏ bé của cô gần như bị cánh tay rộng lớn của anh che phủ hoàn toàn.

Anh khẽ thở dài, cúi đầu ghé sát tai cô, cứng nhắc an ủi: "Đừng sợ, tên lưu manh đó không dám quay lại nữa đâu."

Lâm Sơ Tế ngẩng đầu khỏi vòng tay anh, bị giọng điệu mang theo chút cưng chiều ấy chọc cười: "Tôi khó chịu không phải vì suýt bị cưỡng hiếp."

Có lẽ Lục Diễm không biết, trên người anh luôn mang theo cảm giác an toàn và tin cậy tuyệt đối, lồng ngực rắn chắc như thép ấy dường như có thể che chắn mọi phong ba bão táp.

Lâm Sơ Tế biết, chỉ cần có anh ở đây, cô tuyệt đối sẽ không sao.

Chỉ là, trong mắt cô tràn đầy lo lắng: "Lưu Ngạn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu,
công việc đầu tiên của tôi chắc chắn cũng mất rồi. Còn anh nữa, tôi thật sự sợ anh lúc nãy đánh Lưu Ngạn đến chết hay tàn phế. Nếu phải ngồi tù thì sao hả Lục Diễm, anh có biết không?"

Lục Diễm chẳng hề để tâm: "Yên tâm đi, chuyện em lo sẽ không xảy ra đâu."

Đôi mắt anh sâu thẳm, càng ôm cô chặt hơn: "Một kẻ như Lưu Ngạn chẳng làm được gì đâu." "Ừm, mà sao anh cũng ở khách sạn này vậy?"

Lâm Sơ Tế nhớ lại mấy người phụ nữ trong phòng riêng lúc nãy, chẳng lẽ Lục Diễm cũng tới đây để ăn chơi?

Ánh mắt của Lâm Sơ Tế lập tức thay đổi.

Lục Diễm bị Hàn Quan Ngôn kéo đến, chỉ có anh ta mới thích đến những nơi lộn xộn như thế này.

"Ông chủ anh mời ăn cơm."

Lâm Sơ Tế "ồ" một tiếng, vùi mặt vào ngực anh, mím môi không nói, lại chìm vào nỗi lo lắng khi nãy.

Về đến căn hộ, Lâm Sơ Tế lập tức chui vào phòng tắm.

Toàn thân cô toàn là mùi rượu và khói thuốc khó chịu từ buổi tiệc, không khỏi khiến cô liên tưởng đến gương mặt ghê tởm của Lưu Ngạn. Cô nhất định phải tắm rửa sạch sẽ mới được.

Nước nóng từ vòi hoa sen chảy xuống từ đỉnh đầu Lâm Sơ Tế, làm mờ tầm nhìn, mặt kính phủ đầy hơi nước, hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa, vừa thoải mái lại ấm áp.

Lâm Sơ Tế tắm xong, tìm quần áo trong phòng tắm, mới sực nhớ ra, vừa nãy vì đầu óc rối bời nên cô lao vào đây luôn, hoàn toàn quên mang đồ ngủ, quần áo cũ thì bị hơi nước làm ướt hết rôi.

"Mày đúng là hậu đậu thật."

Lâm Sơ Tế dùng khăn tắm quấn tạm quanh người, chỉ đủ che từ ngực đến đùi, mà phần đùi cũng chỉ vừa vặn che được đôi chút.

Cô ôm đầu ngồi xổm xuống đất hối hận, không dám nhờ Lục Diễm giúp lấy đồ trong phòng. Anh là đàn ông, hơn nữa đồ lót và đồ ngủ của cô đều để trong một ngăn tủ.

Ngoài phòng tắm không có động tĩnh gì, Lâm Sơ Tế áp tai vào cửa xác nhận tới ba bốn lần, mới dám mở cửa phòng tắm, thò đầu ra ngoài nhìn.

Phòng khách không có một bóng người.

Lục Diễm chắc đang ở trong phòng của anh.

Lâm Sơ Tế nhanh chóng chui ra khỏi phòng tắm, quấn khăn tắm, định lén lút chạy về phòng mình.

Chắc sẽ không bị nhìn thấy đâu nhỉ.

Cô nhón chân vừa đi được hai bước, bên trong phòng Lục Diễm đột nhiên vang lên tiếng xoay tay nắm cửa, cánh cửa khép chặt bất ngờ bị ai đó mở ra từ bên trong.


<<Chương trước                                                                                                         Chương sau>>

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Truyện ngôn tình] Thục Cẩm Nhân Gia - Chương 1 "Thiếu nữ giặt tơ"

[Truyện ngôn tình] Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 15 "Có chịu được không? Không chịu được thì gọi tôi"

[Truyện ngôn tình] Người vợ câm đắt giá: Người vợ bỏ trốn cùng đứa con! - Chương 14 "Tôi sẽ không để anh ta làm tổn thương em"