Người vợ câm đắt giá: Người vợ bỏ trốn cùng đứa con! - Chương 56 "Dám quyến rũ người đàn ông khác"
Lạc San không biết phải làm gì khác ngoài việc cúi gằm mặt xuống.
Cô chẳng thể nói với Đinh Bình rằng mình đã đề nghị ly hôn với Tô Tân Thần.
Chỉ là anh không đồng ý.
Hơn nữa, kể cả cô có nói, Đinh Bình cũng sẽ không tin.
"Đã biết chưa? Gật đầu đi chứ! Nhìn cô xem, cứ im thin thít như thịt nấu đông! Sao nhà họ Tô lại có cô con dâu như thế này chứ.."
Trên suốt đường thang máy đi xuống, Đinh Bình không ngừng mắng chửi Lạc San.
Mãi đến khi xuống được tầng một, cửa thang máy vừa mở, Đinh Bình mới ngừng lời, gượng cười niềm nở chào hỏi nhân viên ở tầng một, rồi cùng Lạc San bước ra khỏi công ty.
"Lac San?"
Vừa ra khỏi công ty, Lạc San đã nghe thấy tiếng ai đó gọi mình từ xa. Ngẩng đầu lên, cô thấy Chung Anh Duệ đang mặc bộ vest chỉnh tề, xách cặp táp đi đến.
Cô vội vẫy tay chào anh ấy, nở nụ cười.
Trước đó, cô mới chỉ nói với studio của thầy Dư rằng mình có lẽ là không có thời gian qua đó, chứ chưa hề nói với Chung Anh Duệ rằng cô không thể làm cố vấn cho Chung thị nữa.
"Anh Duệ!"
Đinh Bình vừa nhìn thấy Chung Anh Duệ, nụ cười trên môi liền trở nên rạng rỡ.
Chung Anh Duệ là tinh anh của nhà họ Chung, là người thừa kế được lựa chọn. Quy mô của doanh nghiệp nhà họ Chung cũng không thua kém gì nhà họ Tô, thế nên Đinh Bình luôn rất niềm nở với Chung Anh Duệ.
Chung Anh Duệ bước tới, trò chuyện vài câu xã giao với Đinh Bình.
"Cháu đến làm việc ở đây à? Nếu xong việc rồi, chúng ta cùng đi ăn nhé! Tiểu Hàm cũng ở đây đấy!"
Đinh Bình ngỏ lời mời.
Tiểu Hàm là con gái bên nhà mẹ đẻ của Đinh Bình, em họ của Tô Tân Thần. Lạc San cũng biết Đinh Bình luôn tìm cách gán ghép hai người này với nhau.
"Không cần đâu, chiều nay cháu còn có việc."
Chung Anh Duệ từ chối, sau đó quay sang hỏi Lạc San: "Cô đã suy nghĩ về việc làm cố vấn chưa? Ông nội tôi cứ mong mãi câu trả lời của cô đấy."
"Chuyện gì vậy?" Đinh Bình không ngờ Chung Anh Duệ lại chủ động nói chuyện với Lạc San, nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ.
"Lạc San có tay nghề rất cao trong việc phục hồi di vật văn hóa, nên nhà cháu định mời cô ấy làm cố vấn." Chung Anh Duệ giải thích.
"Nó á? Nó làm gì có trình độ đó..." Đinh Bình buột miệng đáp lại, lườm Lạc San một cái, định nói ra mấy lời khinh miệt mà bà vẫn hay nói đề hạ thấp cô.
Nhưng Chung Anh Duệ đã ngắt lời bà.
"Lạc San đã từng thể hiện tay nghề của mình trước mặt lão gia nhà cháu rồi, ông nội cháu luôn muốn cô ấy đến làm cố vấn."
Đinh Bình nghẹn lại, trừng mắt nhìn Lạc San đầy khó tin.
Chung lão gia có địa vị rất cao trong giới, ngày trước cũng có mối quan hệ rất thân thiết với Tô lão gia. Đinh Bình không chỉ kính trọng mà còn sợ ông ấy.
Thế nên, những lời như "cái đồ vô dụng chỉ biết nấu ăn", bà đành phải nuốt lại.
Lạc San mỉm cười cảm kích với Chung Anh Duệ, lấy điện thoại ra gõ: Gần đây tôi có chút chuyện, phải thường xuyên đến Tô Thị, có lẽ không có thời gian làm cố vấn.
Cô không nói thẳng chuyện Tô Tân Thần bị bệnh, dù sao chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Tô Thị.
Chung Anh Duệ cũng không hỏi kỹ là chuyện gì, chỉ lộ vẻ thất vọng.
Nghĩ một lát, anh ấy lại hỏi: "Cô cần khoảng bao lâu để xong việc?"
Lạc San lắc đầu: Tôi cũng không rõ.
Sức khỏe của Tô Tân Thần không quá yếu đến mức cần phải chăm sóc, nhưng cô cũng không biết mình sẽ phải mang cơm đến đó trong bao lâu nữa.
Có lẽ ngày mai Tô Tân Thần đã chán, bảo cô đừng đến nữa.
Hoặc như mấy cô thư ký kia nói, Mạnh Nhan An giỏi làm loạn, chỉ cần ồn ào một chút là Tô Tân Thần sẽ không cho cô đến nữa.
"Dù thế nào, vị trí cố vấn này vẫn sẽ giữ lại cho cô, không ai khác có thể thay thế" Thái độ Chung Anh Duệ kiên quyết: "Đây cũng là ý của ông nội, nên trước mắt cô cứ làm việc của mình, khi nào xong thì liên hệ với chúng tôi."
Lạc San vừa ngạc nhiên vừa cảm kích, không ngờ tài năng của mình lại được công nhận đến vậy, nhưng đứng trước mặt Đinh Bình, cô lại có một linh cảm chẳng lành.
"Dì Đinh, cháu đi trước, chiều nay cháu còn có việc."
Nói chuyện xong với Lạc San, Chung Anh Duệ vội vã rời đi.
Anh ấy vừa đi, nụ cười trên mặt Đinh Bình lập tức biến mất, bà nhéo mạnh vào cánh tay Lạc San!
"Sao Chung Anh Duệ lại đối tốt với cô thế hả? Cô giỏi quá nhỉ, ra ngoài đã biết quyến rũ đàn ông rồi cơ à? Cô còn biết xấu hổ không?"
Lạc San lắc đầu liên tục để phủ nhận.
Nhưng Đinh Bình chẳng thèm tin.
Bà vẫn luôn như vậy, năm năm qua Lạc San sống chung với bà đều thế, chưa bao giờ bà nghe Lạc San giải thích, chỉ tin vào những gì bà đã định sẵn.
"Cô dám lén lút với thằng đàn ông khác, có tin tôi kể chuyện này với A Thần không?" Đinh Bình vừa nói vừa làm bộ đi vào công ty: "Tôi sẽ cho nó thấy rõ bộ mặt thật của cô! Bắt nó ly hôn!
Đuổi cô ra khỏi nhà!"
Lạc San đứng yên tại chỗ nhìn Đinh Bình, không hề ngăn cản bà.
Đây là trước cổng tập đoàn Tô Thị, bên cạnh còn có rất nhiều tòa nhà văn phòng của các công ty khác. Bây giờ lại là giờ nghỉ trưa, rất nhiều nhân viên ra ngoài ăn cơm.
Nếu cô và Đinh Bình cứ giằng co ở đây, bị người ta nhìn thấy hoặc chụp ảnh lại, sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Tô thị.
Rất nhanh, Đinh Bình cũng nghĩ đến điều này.
Bà đột ngột dừng lại, bước tới chỗ Lạc San, túm lấy cánh tay cô.
"Nếu đã vậy, cô theo tôi về nhà tự, quỳ gối mà tự kiểm điểm lại mình! Không dùng gia pháp, xem ra bây giờ cô không còn biết trời cao đất rộng là gì nữa rồi!"

Nhận xét
Đăng nhận xét